Nhành lúa mới
Tôi tới một miền quê kề bên trận địa vào một buổi
chiều hoe nắng.
Ở đây, cánh đồng loáng nước nằm dài, vắng bóng người
nông phu cần mẫn. Nhìn vào thôn xóm, không một bóng người, khóm tre xơ xác, mái
tranh im lìm. Qua một đêm ngủ đỗ, sáng hôm sau, tôi trở dậy lên đường. Trong
ánh nắng ban mai, đố ai biết có gì đổi khác? Nhìn vào thôn xóm, vẫn không một
bóng người, vẫn khóm tre xơ xác, mái tranh im lìm nhưng dãi đồng loáng nước chiều
qua đã xanh rì ngọn mạ. Tôi nghĩ đến bóng trăng đêm trước, đến những đoàn người
lũ lượt trở về đây, đến những bàn tay mềm mại cấy từng hàng mạ trên dãi đồng rộng
mênh mông. Trong lúc chiến tranh cứ tiếp tục gieo rắc tang tóc và đổ nát, trong
lúc bom đạn cứ tơi bời trên khắp đô thành và làng mạc, thì ở đây, người nông
dân Việt nam vẫn thản nhiên gieo nguồn sống.
Nhành lúa mới như một tuổi xuân vùng trỗi dậy, tượng trưng cho sức sống mãnh liệt của cả một dân tộc.
Vô Danh
Nhành lúa mới như một tuổi xuân vùng trỗi dậy, tượng trưng cho sức sống mãnh liệt của cả một dân tộc.
Vô Danh