Thuở đó ! tụi mình chửa lớn khôn
Tình trong như ngọc trắng như bông
Gió lay tóc rối tung vành nón
Anh ghẹo em thơ thẹn má hồng
Thuở đó ! em thua anh bốn tuổi
Học sau anh bốn lớp trướng làng
Ra chơi hoa nắng soi chung một
Anh đợi em hoài sau trống tan
Thuở đó! trường xa đường khó khăn
Những lần mưa ướt lạnh căm - căm
Nhà nghèo nửa mảnh poncho rách
Anh nhịn cho em được ấm dần
Thuở đó ! anh thường hay bắt dế
Dắt em theo tựa cảnh bờ đê
Dế kêu em đứng nhìn chăm chú
Ánh nắng vàng hôn mái tóc thề
Thuở đó ! anh tài khôn dạy học
Cầm tay tập viết chử :EM-ANH
Mỗi lần bắt phạt em hay khóc
Anh bỏ cây roi chạy dổ dành
Thuở đó ! anh xây nhà lập quán
Cất chòi bán tiệm phía vườn rau
Rủ dăm ba đứa chơi làm bánh
Dạo ấy ngày vui thóat thật mau
Mười năm -bom lửa ngập quê hương
Anh bận xông pha nơi chiến trường
Lắm lúc muốn về thăm xứ nội
Thăm người em nhỏ của ngày thương ...
Rồi em bỏ xứ theo chồng
Rồi anh tan-tác rối lòng như tơ
Rồi tình ta chết trong mơ
Để anh thương tiếc làm thơ nghẹn -ngào
Phan tất Loan (anh là cựu hs ĐĐ khóa 1 tên thật Phan thanh Phong ,
đang công tác Ct Saigon Bông Sen )
** ban biên tập chúng tôi vừa nhận được tâp thơ"Thi tập "của anh Phan thanh Phong ,anh là cựu hs Trường Trung học Đất Đỏ khóa 1,chúng tôi sẻ lần lượt trích đăng những bài thơ của anh