Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

Bài thơ Cáo Tật Thị Chúng của Thiền Sư Mẫn Giác

告疾示眾
Cáo tật thị chúng
Có bịnh bảo mọi người
春去百花落
Xuân khứ bách hoa lạc

Xuân đi trăm hoa rụng

春到百花開

Xuân đáo bách hoa khai

Xuân đến trăm hoa cười

事逐眼前過

Sự trục nhãn tiền quá

Trước mắt việc đi mãi

老從頭上來

Lão tòng đầu thượng lai

Trên đầu, già đến rồi

莫謂春殘花落
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận

Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết

庭前昨夜一枝梅
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai
Đêm qua sân trước một cành mai
Mãn Giác Thiền sư
 滿覺禪師 (1052-1096)
Trần-Lâm Phát chú âm
Ngô tất Tố dịch


Cáo
Báo cho biết, trình lên cho biết
Tật
Bịnh
Thị
Mách bảo cho biết
Chúng
Đám đông, số người



Cáo tật thị chúng: Báo bịnh cho mọi người
Xuân
Mùa xuân
khứ
đi (như khứ hồi là đi và về)
bách
100
hoa
bông hoa
lạc
rơi, rụng


Xuân khứ bách hoa lạc: mùa xuân qua rồi, hàng trăm hoa rụng

Xuân
Mùa xuân
đáo
đến
bách
100
hoa
bông hoa
khai
mở, nở ra


Xuân đáo bách hoa khai: mùa xuân đến, hàng trăm hoa đua nở

Sự
việc là
trục 
đuổi theo
nhãn
con mắt
tiền
phía trước
quá
vượt qua như quá khứ là thời gian đã qua


Sự trục nhãn tiền quá: việc đuổi theo nhau đi qua trước mắt
Lão   
Già
tòng
theo
đầu
cái đầu
thượng
trên
lai
đến


Lão tòng đầu thượng lai: già theo từ trên đầu mà đến

Mạc
chớ đừng, không phải
vị
nói, gọi là
xuân
mùa xuân
tàn
tàn tụa
hoa
bông hoa
lạc
rơi, rụng
tận
hết


Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận: Đừng nói cuối mùa xuân hoa rụng hết

Đình    
Sân trước nhà
tiền
Mặt trước
tạc
Hôm qua
dạ
đêm
nhất
1
chi
cành
mai
hoa mai


Đình tiền tạc dạ nhất chi mai: sân trước  nhà, tối hôm qua 1 cành mai trổ ra