nguồn: http://truongdatdo.blogspot.com/2019/07/bai-hat-noi-buon-hoa-phuong.html
Nhạc sĩ Thanh sơn kể lại nguồn gốc bài hát Nỗi buồn hoa phượng cho khán giả ở Hoa kỳ. Ông kể rằng: năm 13 tuổi, ông theo học trường Hoàng Diệu ở Sóc Trăng, ông quen 1 cô bạn chung lớp, dễ thương và có tên hơi lạ “ Nguyễn Thị Hoa Phượng”.
Cô là con của một gia đình công chức ở Sài Gòn, biệt phái về làm việc tại Sóc Trăng. Thời gian gần gũi hơn một năm, tình cảm bắt đầu thân thiết, bỗng hè năm sau đó, Hoa Phượng đột ngột báo cho biết là gia đình được điều chuyển về lại Sài Gòn, nên cô tìm gặp tôi để chào từ biệt. Trong lúc vừa bất ngờ vừa buồn rười rượi, tôi hỏi xin địa chỉ để sau này liên lạc. Hoa Phượng cũng chỉ buồn bã nói trong nước mắt: “Tên em là Hoa Phượng, mỗi năm đến hè nhìn hoa phượng nở thì hãy nhớ đến em…”.
Từ đó bặt tin nhau. Bẵng đi thời gian khá lâu, khi đã nổi tiếng ở Sài Gòn với tên nhạc sĩ Thanh Sơn, một ngày hè năm 1963, bất chợt trông thấy những cành phượng đỏ thắm khi ngang qua một sân trường, tôi bỗng nhớ lại lời của “người xưa” lúc chia tay… Và, vào một đêm hè oi bức, lòng đầy hoài niệm, tôi đã viết: Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn, Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương, Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi, Phút gần gũi nhau mất rồi, Tạ từ là hết người ơi……”. Bài hát sau đó được thu với giọng hát của ca sĩ Thanh Tuyền trước 1975 và rất được nhiều người, nhất là lứa tuổi học trò yêu thích.
Tâm sự của tác giả: