Thứ Sáu, 8 tháng 12, 2017

Bài thơ trong truyện Chị Xuyến

Ban biên tập nhận được lời yêu cầu của cựu sinh viên Việt Hán Đại Học Sư Phạm Sài gòn đăng bài thơ  trong truyện Chị Xuyến .


Bài thơ đầu tiên tôi làm vào năm mười bn tui. Trong mt sm mt chiu tôi tr thành thi sĩ vì bài thơ đầu tiên y được v giáo sư dy vit văn cho đim cao nht lp. Sut thi gian t tui mười bn đến tui hai mươi, tôi đã làm trên dưới hai trăm bài thơ, hu hết là thơ tht tình, mc dù ngoài đời tôi không b tình yêu ngược đãi cho lm. Trong s hai trăm bài thơ đặc st cht thơ tin chiến ca tôi thi đó, tôi ch nh mt bài. Bài thơ ny tôi nh tng ch, tng câu, và mi ln có dp đọc li là mi ln lòng tôi xao xuyến. Bài thơ nói v mt người đàn bà, mt người đàn bà tng chăm sóc tôi như mt người ch chăm sóc mt người em trai.
Tôi không nh ai đã gii thiu tôi đến tr căn nhà đó. Ch nh tôi dn đến đó sau khi tôi nht quyết không chu tiếp tc chung phòng vi anh Quý, anh con trai ca bà thím tôi. Anh ny đang hc ngành kiến trúc năm th hai. Anh có tt c mi ln v phòng là m nhc c đin tây phương tht ln nghe mun v c màng nhĩ. Tôi thì mi ghi danh hc môn sinh lý hóa Ði Hc Khoa Hc. Nhìn my chng bài in ronéo dy cm va mi mua, tôi phát n. Tôi không biết anh con trai ca bà thím tôi, anh hc lúc nào, ch biết mi ngày t sáu gi chiu đến chín gi ti, anh ch nm hoc đi lui đi ti trong phòng nghe nhc. Hết Beethoven đến Mozart, hết Mozart đến Chopin. Tôi có cm tưởng anh Quý mun chng t vi tôi, anh là người biết nghe nhc, anh đã đến trình độ nghe được nhc không li. Mi ti tôi phi nm đọc báo, ch cho anh Quý tt nhc lên giường ng, tôi mi ngi vào bàn hc. Nhưng ch hc được chng mt tiếng là tôi bun ng. Sau hai tháng, thy mình chy theo không kp bài v, tôi bc bi than phin vi bà c nu cơm cho hai người ăn. Mt bui chiu tôi v sau anh Quý, anh chn tôi ngay ca vào và nói vi ging rt k c:
– Duy có hc thì hc trong khi tôi đi vng. Tôi v nhà thì tôi phi nghe nhc.
Tôi tr li đúng nhng gì tôi nghĩ trong đầu:
– Em thì phi tht im lng em mi hc được.
– Gia đình Duy mun Duy chung vi tôi, ch tôi đâu có mun. Tôi nói li tôi vn tiếp tc nghe nhc. Còn Duy hay đi thì tùy.
Ln đầu tiên trong đời, tôi ly mt quyết định mà không hi ý kiến gia đình. Tôi nghĩ tôi đã ln. Tôi dn nhà mt tun sau đó mc dù bà c nu cơm khn khon tôi li vì tôi đi, bà c mt mt phn cơm tháng.
Ðến gi ny tôi vn không nh ai đã gii thiu tôi đến tr nhà ch Hu. Nhà ch Hu trên đường Cao Thng, nm khut trong mt cái hm cn. Ch Hu chung vi ch Ðim. Ch Hu đi làm, ch Ðim lo phn cơm nước. Ch Hu là hun luyn viên th thao. Người ch cao ln, nét mt hơi lai đầm. Ch Hu ăn nói t tn nên tôi có cm tình ngay khi mi gp. Ch Ðim người gy gò, nước da ngăm đen, răng hô, mt c nhi, thêm cái ging Trung rt nng ca ch làm tôi hơi thiếu thin cm. Nhưng tôi không còn chn la nào khác, tôi đang cn gp mt ch tht yên tĩnh để hc. Tôi nói điu kin tr ca tôi, ging y như khi tôi ch anh con trai ca bà thím tôi, nghĩa là hàng tháng tôi tr mt s tin nht định bao gm tin ăn, và git qun áo. Ch Hu đưa mt nhìn ch Ðim, ch Ðim kh gt đầu. By gi ch Hu vui v nói vi tôi:
– Hai ch nhn em đến tr. Chng nào em mun dn đến?
– Ngay chiu hôm nay nếu được. Ð đạc ca em ch có mt cái vali nh đựng qun áo, còn li là sách v và mt cây đèn bàn. Em ch bng mt chuyến xe xích lô là xong.
Ch Hu li đưa mt nhìn ch Ðim. Ch Ðim tr li:
– Cu dn đến ngay thì cũng được, ch hơi phin là tôi chưa kp chun b phn cơm ti cho cu.
Tôi đáp nhanh:
– Em s đi ăn mì, hai ch khi lo.
Ch Hu nói:
– Em đến , hai ch coi em như em trong nhà, hai ch ăn gì em ăn ny và có gì em không va ý thì em c nói.
Ch Ðim nói thêm:
– Nhà ny không quen không khí n ào. Vy xin cu để ý mt chút vn đề bn bè đến chơi, không nên đông và không nên thường xuyên quá.
– D em không có bn trai ln bn gái. Hin gi em ch lo hc thôi.
C ch Ðim ln ch Hu có v bng lòng câu tr li ca tôi. Ch Hu ch cho tôi thy chiếc nga gõ màu nâu nht sít sao cho mt người nm, được kê ngay sau cái bàn ăn.
– Ðây s là ch ng ca em, bàn ăn cũng s là bàn hc ca em. Em mun dùng đèn trn hay đèn bàn ca em để hc cũng được. Cái giường phòng gia là ch ng ca ch. Phía sau là nhà bếp, nhà cu và nhà tm. Ch Ðim trên gác. Nhà không có radio, không có máy hát nên s rt yên tĩnh cho em hc.
Ch Ðim nu ăn theo li người quê nên món nào cũng mn. Tôi li không quen ăn mn nhưng chưa biết nói cách nào để ch Ðim cho thêm đường hay bt mui mà không chm t ái ca ch. Cui cùng tôi nghĩ ra cách đang ăn tôi b đũa đứng dy đi pha mt ly nước lnh ung hai ba hơi ri tr li bàn ăn ngi ăn tiếp. Tôi ung nước gia ba ăn độ vài ln thì mt hôm ch Hu ghé tai tôi hi nh:
– Ch Ðim nêm nếm hơi mn phi không Duy?
Tôi tr li nước đôi:
– Cũng hơi mn nhưng ti em quen ăn lt.
Qu nhiên v sau, các món ăn bt mn nhưng ch Ðim thì li bt ra nói chuyn vi tôi nhng khi ch Hu không có nhà.
Sau bn tháng tr, tôi biết thêm v thân thế ca ch Ðim và ch Hu. Ch Ðim là ch h ca ch Hu, ba mươi tám tui, có chng nhưng, theo li ch Hu, b chng thôi vì không có con. Ch Hu, ba mươi tui, cũng chưa chng, nhưng ch có mt người bn trai là anh Phú. Anh Phú thnh thong ghé nhà thăm ch Hu. Mi ln anh Phú đến thăm, tôi thy ch Hu va vui mng va lúng túng như mt đứa tr bt ng được quà. Có ln anh Phú mi ch Hu đi ăn kem, ch Hu c lôi cho được tôi đi theo cùng. Tôi t chi hai ba ln vì tôi c ý để hai anh ch có dp riêng tư vi nhau, nhưng ch Hu, ch li nói có tôi ch s t nhiên hơn vi anh Phú. Tôi đóng vai trò trái độn khá thành công, ăn nhiu, cười nhiu, nói ít nhưng nói đúng lúc để phá tan cái không khí bng nhiên yên lng gia hai người. Theo li ch Ðim, ch Hu rt thương anh Phú nhưng anh Phú không chu tiến ti, c cư x vi ch Hu như là bn. Ch Hu rt kh tâm nhưng không dám nói ra. Ch Ðim nói có ln ch đã xa gn nhc anh Phú tiến ti. Sau ln nhc đó, anh Phú biến mt gn mt năm. Ch Hu khóc sưng c mt. Ri bng nhiên anh Phú lù lù tr li thăm ch Hu vui v như không h có chuyn gì xy ra. Ch Hu mng quá dn ch Ðim đừng nhc nh gì vi anh Phú na. Anh Phú tr li thăm ch Hu sau khi tôi đến tr được mt tháng. Hình như anh Phú có v thoi mái hơn vi s có mt ca mt cu con trai trong nhà là tôi. Bng chng là t khi có tôi tr, anh ghé nhà thăm ch Hu thường xuyên hơn. Phi công tâm mà nói, ch Hu có phn nào không xng vi anh Phú. Anh Phú cao ln như người tây phương, rt đẹp trai. Tôi không rõ anh Phú làm ngh gì, ch nghe ch Hu nói anh trong ngành thương mãi. Câu hi tôi dành cho riêng tôi là anh Phú nếu không yêu ch Hu, không mun tiến ti hôn nhân, cũng không mun li dng tình cm ca ch Hu, ti sao li vn tiếp tc gi liên h vi mt người mà anh tha biết không mun coi anh đơn thun là bn. Tôi tìm ra mt lý do rt ngô nghê nhưng tôi c tin đúng là anh Phú cao ln quá, không có người đàn bà nào cân xng v vóc dáng để đi chung vi anh ngoài ch Hu.
Sáu tháng tr trôi qua. Mt chiu tôi đi ly bài ging v thì thy trên bàn ăn đặt sn bn cái chén và bn đôi đũa. Tôi ngc nhiên vì biết chc cái chén và đôi đũa th tư không phi dành cho anh Phú. Ch Ðim bao gi cũng ăn cơm trước, hôm nào ch Hu mi anh Phú đến dùng cơm ti. Nghe tiếng chân tôi ngoài, ch Hu bước ra vui v nói:
– C nhà ch em v ăn cơm. Hôm nay có khách Huế vào thăm Sàigòn.
– D thưa ai vy ch?
– Xuyến, em rut ca ch.
– D.
Tôi d mà không hiu mình d vi ý nghĩa gì. Va lúc t trong phòng ch Hu mt người đàn bà nh nhn bước ra, nhìn tôi cười chào ri quay qua hi ch Hu:
– Anh sinh viên mà ch nói trong thư đây phi không?
– Ðích th chàng!
Ch Xuyến đưa cao hai bàn tay lên v nho nh:
– Ông bác sĩ tương lai đây! Hoan hô!
Tôi cm thy xu h vi vàng cãi chính:
– Thưa ch, em mi hc năm sinh lý hóa thôi. Ðường còn dài lm chưa chc đã hc ni đâu.
Ch Ðim bưng ni cơm ra, hi ch Hu, ch Xuyến vào bếp mang hết thc ăn ra mt lượt. Mâm cơm ti hôm đó, ngoài các món ăn thường l như canh măng, cá kho, giá xào, được tăng cường thêm mt đĩa đồ ăn Huế ca ch Xuyến gm có tré, nem chua và ch bò. Món mà c ba ch dn cho tôi ăn nhiu nht là nem chua. Không ng li là món tôi thích nht nên tôi ăn không mt chút khách sáo. Ch Xuyến đi vào trong bếp lt my c ti sng mang ra:
Ăn nem chua phi có ti sng mi ngon.
Ri ch cười nói tiếp:
– Nhưng ăn xong phi súc ming đánh răng cho k đó nghe.
Ch Xuyến nói trng nhưng hình như ai cũng hiu là ch nói cho tôi nghe.
Tôi cũng cười tr li:
– Em đánh răng k lm, ngày hai ln.
Ch Xuyến nói chuyn ci m t nhiên làm tôi thy rt vui vì có thêm mt người ch d mến. Ăn cơm xong, ch Xuyến mang ra mt đĩa bánh đậu xanh trong khi ch Ðim đi pha trà. Ch Xuyến nói vi tôi:
– Trà Huế phi pha đậm ung mi ngon. Nhưng đậm thì mt ng. Duy có s mt ng không?
– Ti nào em cũng phi ung mt tách cà phê đen đặc mi thc ni ti mt gi sáng để hc.
– D vy?
– Ba năm đầu khó lm ch, l x là b loi lin.
Tôi sc nh nãy gi tôi toàn nói chuyn vi ch Xuyến mà quên mt ch Hu. Ch vn ngi im đó nghe chúng tôi chuyn vãng, không có v gì ngc nhiên sao hai người mi gp mà có v tâm đắc. Tôi hi v ch Xuyến qua ch Hu:
– Ch Xuyến vào Sàigòn lâu không ch?
– Chng vài tháng. Nhưng nếu kiếm được vic làm thì có th luôn trong ny.
Tôi mun biết ch Xuyến trước làm ngh gì nhưng thy chưa tin hi. Ch Xuyến t nhiên khai:
– Trước ch là giáo viên trường tiu hc công lp Huế. Ch lp gia đình và sau đó ngh dy vì anh Phước chng ch trong quân đội phi đổi vào Tuy Hòa. Tuy Hòa được hơn năm thì anh Phước mt, ch tr v li Huế sng vi ông bà c cho đến nay.
Tôi nghĩ thm thế là nhà ny có thêm mt người đàn bà cô đơn. Ch Ðim mang trà ra rót cho mi người ung ri đi ng. Ch Xuyến cũng kêu mt lên gác ng sm. Ch còn tôi và ch Hu. Ch Hu như có v nn ná li để nói vi tôi mt điu gì. Khi trên gác không còn nghe tiếng động, ch Hu mi tâm s vi tôi v ch Xuyến:
– Trung Úy Phước, chng ca ch Xuyến chết Tuy Hòa. Hai người chưa có con vi nhau. Ch gi ch Xuyến vào vì có ý định gii thiu mt người quen làm cùng s vi ch cho ch Xuyến, nhưng không biết ch Xuyến có chu không? Ch Xuyến coi vy mà khó tánh lm. Ð hôm nào ch mi anh bn cùng s li nhà ăn cơm, em xem coi có được không nghe?
– D.
Bây gi thì tôi hiu tiếng d ca tôi ri. Nghĩa là khi tôi không biết tr li sao thì tôi d.
Ch Xuyến coi b không chu anh V, người làm cùng s vi ch Hu. Sau ba ăn đầu tiên ti nhà do ch Hu mi, anh V có tr li mt ln th hai vào xế trưa mt ngày ch nht. Tôi ly c đi xi nê để nhường cái bàn hc ca tôi cho ch Xuyến dùng tiếp khách. Sau ln đó, không thy anh V tr li nhà na. Ch Hu không nói gì nhưng có v bun bun. Mt hôm tôi đánh bo hi ch Xuyến:
– Sao em không thy anh V li chơi na?
Ch Xuyến tr li ging thn nhiên:
– Ch thy không hp.
Tht tình tôi cũng thy không được. Cái nhìn ca anh V nó gian gian làm sao. Tôi không kìm được mt câu bình phm:
– Anh y ăn nói hơi khách sáo.
, em nói đúng. Người như ra khó đoán được lòng d h lm.
Trong ba người đàn bà, ch Xuyến tuy gp sau li là người hp vi tôi nht. Có l nh tui tác không quá cách bit gia tôi và ch Xuyến. Tôi mười chín, ch Xuyến hai mươi sáu. Ch Xuyến ly chng năm hai mươi tui và tr thành góa ph vào năm hai mươi bn. Nhưng ch lúc nào cũng có v yêu đời. Mi ln tôi nói chuyn gì vui, ch cười rũ rượi, c thân hình ln mái tóc ch rung theo tiếng cười. Ch Xuyến không đẹp cũng không xu. Ming ch hơi rng so vi khuôn mt; vài ht mn lm tm trên trán, trên má ch. Nhưng ch Xuyến có đôi mt đen to vi hai hàng mi dài và cong. Khi ch trìu mến nhìn ai, người được nhìn nghe lòng mình như chùng xung. Tôi là người được hưởng cái cm giác êm du đó không biết bao nhiêu ln.
Quá ba phn tư niên hc, bài v càng ngày càng nhiu, tôi càng phi thc khuya đều đều để hc. Mi đêm trước khi đi ng, ch Xuyến mang ra bàn cho tôi mt tách cà phê đen. Tôi không nh rõ ch Xuyến t lãnh trách nhim pha cà phê cho tôi mi ti t lúc nào. Ch nh ban đầu tôi chng đối vì s làm phin ch, nhưng v sau tôi li lo lng nếu có ti nào vì lý do nào đó, ch Xuyến không pha cà phê cho tôi na, đêm đó chc tôi s không hc, không ng được.
Mt bui chiu ch có mt mình tôi nhà. Tôi tính ngi hc cho đến năm gi, sau đó s ra ging đường ly bài ging. Khong ba gi chiu ch Xuyến v. Ði ngang qua ch tôi ngi hc, ch dng li, lc trong xách ly ra mt trái i xá l tht to để lên bàn ri nói vi tôi:
– Mua cho em trái i xá l. Trông thì to nhưng đầu mùa không biết có ngt không.
Ch Xuyến đi vào trong, tôi nghe tiếng chân ch đi lên gác, tiếng chân xung gác ri tiếng ch nói vng ra:
– Nóng quá, ch đi tm. Tm xong ch s gt i cho Duy.
Có tiếng khoá ca phòng bên trong. Chưa đầy mt phút tôi bng nghe ch Xuyến hét lên mt tiếng kinh hoàng. Tôi ri bàn hc hp tp chy vào thì va lúc ch Xuyến bung ca chy ra. Thy tôi ch đứng li, hai cánh tay chéo trước ngc, người run cm cp, mt tái xanh. Phn ng ca tôi là bo v ch Xuyến dù chưa hiu chuyn gì xy ra. Tôi choàng tay ôm vai ch để ch yên tâm có người bên cnh. Tôi hi đoán:
– Có gì l trong bếp hay trong bung tm phi không ch?
Ging ch Xuyến run run:
– Có…có… xác con cc kè!
Thôi chết tôi ri! Ðúng là con cc kè tôi bt được hôm qua. Tôi đã giết ri căng nó trên miếng g để thc tp m x. Khi nghe tiếng my ch v, tôi mang nó giu dưới chân b nước tm, ly mt np cc tông che lên trên. Không ng ch Xuyến vào tm lượm cái np cc tông định vt vào thùng rác. Ðến phiên tôi lính quýnh:
– Em…em… xin li ch, em sơ ý làm ch s. Ðáng l em phi mang xác con cc kè đi chôn t hôm qua.
Ch Xuyến vn còn đứng thu người trong cánh tay tôi. Nghe tôi nói, ch mi hoàn hn ngước mt nhìn tôi trách móc:
– D s quá! Răng Duy ác ra?
Tôi ráng phân trn:
– Hôm thc tp m xác con cc kè, em vng mt. Em phi kiếm cách m bù li. Em s hôm thi thc tp bc thăm trúng nó, không biết cách m, s rt môn ny.
Không rõ ch Ðim, ch Huđể ý gì đến s chăm sóc đặc bit ch Xuyến dành cho tôi không? Ch Xuyến thì c tnh bơ lo lng cho tôi như người ch rut lo lng cho mt đứa em trai. Mt hôm tri mưa ln, đường nha ngp nước, tôi b té xe. Chiếc áo sơ mi tay dài ca tôi b rách toét mt đường b vai phi. Chiếc áo màu hoa cà ny là chiếc áo cưng ca tôi nên tôi tiếc không mun vt. Người git qun áo cho tôi là ch Ðim nhưng tôi không mun nh. Tôi tính hôm nào mang nó ra tim may thuê khâu li ch rách. Tôi chưa kp mang áo ra tim thì ch Xuyến đã làm công vic đó. Ch may rt khéo, nhìn t xa không thy vết may. Lúc đưa áo cho tôi, ch Xuyến nói:
– Cái áo ny đẹp và còn tt vt đi ung. Ch khâu li cho em, để mc trong nhà hay ban đêm.
Tôi cm áo tay run run vì cm động, không tht ra được mt li cám ơn ch Xuyến. Tôi không may, m côi m sm nên trong đời luôn luôn thiếu thn tình thương ca mt bà m, cho nên tôi rt d xúc động trước mi c ch chăm sóc ca bt c người đàn bà nào.
My ngày sau, mt bui sáng ch Ðim nói vi tôi:
– Ð rày tôi không được khe, chc là không kham ni vic git qun áo cho cu. Vy cu coi có th nh ai khác hay b tim git i.
Ch Ðim hơi gn ging my ch “nh ai khác”. Tôi nhn ra ngay v gay gt ca ch Ðim mà tôi cho là ganh t vi ch Xuyến. Trong nhà, ch Ðim là người duy nht gi tôi bng cu và xưng tôi vi tôi. Tôi cũng cng ci tr li ch Ðim:
– D không sao, qun áo em b tim git i, đồ lót ca em, em t git ly. Thi cui năm xong em s tính li.
Tôi cũng gn my ch “s tính li” để cho ch Ðim hiu rng chưa chc sang năm hc ti, tôi còn tr đây. Không biết ch Ðim suy tính li thế nào mà sau đó qun áo tôi thay ra vn được git i t tế.
Mt bui sáng ch nht, ch Hu đi ph đến trưa v, cho tôi hay khong hai gi chiu s có hai cô hc trò cũ ca ch đến thăm. Hai cô hc trò cũ ca ch Hu, mt cô tên Sương, mt cô tên Mi. Hai cô đang ni trú trong trường Sơ Régina Pacis. Sáng hôm y, ch Hu đi ph tình c hai cô gp và nhn ra ch là thy cũ. Sương nh thua tôi mt tui và Mi nh thua tôi hai tui. Sương ăn nói nhanh nhu nhưng nhan sc lùi xùi trong khi Mi đẹp mũm mĩm li rt rè ít nói. Sau đó, ch nht nào hai cô cũng ghé nhà t hai gi đến bn gi chiu. Sau bn gi, hai cô phi tr vào trường. Sau vài ln ghé nhà, ch Hu thy rõ hai cô ghé thăm thy cũ thì ít mà để thăm tôi thì nhiu. Mt hôm ch cười cười nói vi tôi:
– Hai cô hc trò ca ch đến thăm ai khác ch không phi đến thăm thy cũ na đâu.
Tôi cười:
– Có người đến nói chuyn cũng vui. Hc bài nhiu quá nhc đầu lm ch .
Ch Xuyến góp ý:
– Ch thy Mi được lm. Mà cô y cũng có v có cm tình vi em.
Tht tình Mi chưa gây mt chút băn khoăn nào trong đầu tôi c. Ðu tôi đang nng trch bài v, cho nên khi nghe ch Xuyến nói ráp vô, tôi lin tr li dang ra:
– Mi đẹp tht nhưng ít nói, ít cười quá! Ðương nhiên em thích cô nào đẹp nhưng ăn nói phi ci m mt chút.
– Duy coi b khó tính d a. Ðng kén quá mà ế đó nghe em.
Ch Xuyến cười rung rung mái tóc. T nhiên tôi nghĩ vn vơ, giá Mi có ging cười hn nhiên như ch Xuyến chc tôi s thích ngay. Ln lượt nhng ch nht kế tiếp, khi Mi và Sương đến chơi, nhà ch có mt mình tôi. Hình như ba ch có ý sp xếp để tôi được t do trò chuyn vi hai cô. Tôi không hiu ti sao, nht là s đồng tình ca ch Ðim, người đã ra điu kin kht khe vi tôi v chuyn tiếp bn bè, hơn na li là bn gái. Thy tình hình thun li, Mi và Sương mang c thc ăn nước ung và máy hát đến. Sương để nhc và dn dĩ lôi tôi đứng dy để nàng dy tôi khiêu vũ. Khi tôi bước quen mt vài bước rumba, Sương bt tôi nhy vi Mi. Tôi thy tình hình nguy ngp khi ch còn non hai tháng na là đến k thi cui năm. C cái đà chiu ch nht nào cũng ăn ung, nghe nhc, khiêu vũ, thêm vào đó nhng va chm nho nh vào người Mi khi nhy vi nàng bt đầu nhen nhúm trong tôi vài tư tưởng bâng quơ v đêm thì vic hc thi ca tôi chc s b nh hưởng trm trng. Tôi lin trút ni âu lo ca mình vi ch Hu:
– Gp Sương và Mi thì rt vui nhưng em lo vì vui quá em s không hc được.
Ch Hu l v ngc nhiên ri hi:
– Em có mun ch nói vi hai cô đừng ti na không?
– Vâng, ít ra t đây cho đến khi em thi xong.
Ch nht sau, tôi ri nhà trước gi hai cô đến, và ch Hu nhà tiếp hai người. T đó cho đến khi tôi ri nhà ch Hu, Sương và Mi không đến na.
Càng gn đến ngày thi, cà phê ch Xuyến pha mi ti cho tôi tăng thy lượng. T cái tách cà phê nhy sang cái ly ung nước, thế mà tôi vn ch ráng đến được hai gi sáng là hai mi mt sp xung, không có cách nào cưỡng li cơn bun ng. Mt tun trước ngày tôi thi là sinh nht ch Xuyến. Tôi mua tng ch chiếc khăn quàng c màu hng tím và kín đáo đưa món quà cho ch. Ch Xuyến cm quà nhìn tôi chp mt hai ba cái. Tôi nghĩ ch rt cm động. Ch nói nh vi tôi:
– Ch cám ơn Duy. Chiu mai hai gi ch đãi em đi xi nê. Rp Lê Li chiếu phim Ivanhoe, Robert và Liz Taylor đóng, hay lm. Ði gii trí vài gi cho nh cái đầu đi. Em đến đó trước, ch ch.
– D.
Tôi đứng trước rp Lê Li ch chng mười phút thì ch Xuyến ti bng chiếc vélo Solex ca ch. Ch mang cp kính đen to và quàng chiếc khăn tôi va tng ch. Ch gi xe, vào mua vé và chúng tôi ngi sut hai tiếng đồng h im lng bên nhau theo dõi truyn phim. Trên đường v, tôi lái chiếc scooter chy chm chm theo chiếc vélo Solex ca ch Xuyến. Ngang qua rp Thanh Bình, thy chiếu phim Les frères Karamazov  ngày cui, t nhiên tôi ni hng mun vào xem. Tôi r ch Xuyến:
– Ðang còn sm, mình vào xem phim ny đi. Hôm nay ngày chót.
Ch Xuyến ngn ng:
– Ch nghe nói phim ny dài lm.
– Thì mình xem đến gn by gi ti mình v, va gi cơm. Em thích cô đào Maria Shell lm. Cô có n cười ging ch.
Ch Xuyến sung sướng ph nhn s so sánh ca tôi.
– Thôi đi Duy, ch làm răng bng Maria Shell.
Tôi dành mua vé, nht định không chu để ch Xuyến tr tin. Khi xé vé, người soát vé cho biết phim chính bt đầu được mười phút. Tôi cm tay ch Xuyến dò dm đi trong bóng ti, tìm hàng ghế và s ghế ngi. Ngi xung ghế mt lúc tôi mi hay bàn tay ch Xuyến vn còn nm yên trong lòng bàn tay tôi. Tôi hi hp bóp mnh bàn tay ch. Tôi nghe sc bóp nóng hi di li t bàn tay ch Xuyến. Va lúc y trên màn nh, tiếng cô đào Maria Shell cười ròn rã. Bt giác tôi quay mt nhìn ch Xuyến va lúc ch cũng nhìn sang tôi. Bn mt chúng tôi gp nhau trong bóng ti. Hai bàn tay cùng lúc bóp mnh nhau. Người tôi bt thình lình lên cơn st. Nhưng ri tôi là người b cuc trước tiên. Tôi quay mt nhìn lên màn nh nhưng hình như tôi không còn thy gì na c. Hình như tôi quên hết thi gian. Cho đến khi ch Xuyến lay mnh tay tôi, nghiêng đầu thì thm vào tai tôi:
– V thôi Duy, gn tám gi, tr quá ri.
Ch Xuyến đứng lên cm tay tôi, kéo tôi ra khi hàng ghế ngi. Ly xe ra, ch Xuyến dn tôi:
– Ð ch v trước. Chng hai mươi phút na Duy hng v.
Tôi gt đầu đồng ý. Ch ch Xuyến đi khut, tôi đi b ra khu ch Thanh Bình kêu mt ly nước mía ung. Ch đúng hai mươi phút, tôi ly xe phóng v nhà.
Bước vào nhà tôi thy trên bàn có mâm cơm nhưng ch có mt cái chén và mt đôi đũa. Tôi đoán ngay có s chng lành. Tôi c gng làm ra v t nhiên như không hay biết chuyn gì. Tôi đi vào phòng trong, thy ch Hu đang ngi đọc báo. Tôi hi mt câu rt tha:
– My ch ăn cơm chưa?
Ch Hu mt vn dán vào t báo, tr li tôi:
– Duy ăn đi. C nhà ăn ri.
Tôi ăn vi vàng ri t động dn chén bát ra sau bếp. Tôi ngi hc cho đến mười hai gi đêm ri đi ng. Ti hôm đó không thy ch Xuyến pha cà phê cho tôi.
Tiếng cãi vã n ào trên gác làm tôi tnh ng vào khong bn gi sáng. Tôi nghe tiếng ch Ðim đay nghiến ch Xuyến, tiếng ch Xuyến phân trn ri tiếng ch Xuyến khóc nc n. Ðã bao nhiêu năm qua, tôi vn còn nh rõ mn mt nhng li ch Xuyến và ch Ðim nói lúc gn sáng hôm đó:
– Em đãi Duy đi xi nê. Xem xong v rp Thanh Bình, Duy thy chiếu ngày cui mt phim hay nên mun vào xem. Phim hơi dài nên v tr mt chút, ch có chi mô mà ch làm m c lên!
– Cu Duy đòi hay là mình đòi? Người ta là con trai mi ln, biết chi. Ch có mình d d trai tơ thì có.
Tiếng khóc tc tưởi ca ch Xuyến khiến tôi mun hét to lên cho ch Ðim nghe rng tôi mi là th phm, tôi mi là người đáng trách. Ch Xuyến vô ti! Nhưng ri tôi ch nm im nghe nước mt mình ràn ra trên má.
Sáng hôm sau, ch tôi đánh răng ra mt xong, ch Hu gi tôi ra nói chuyn. Ngi đối din vi tôi nhưng mt ch nhìn đi nơi khác.
– Ch Ðim và ch biết hôm qua Xuyến và em đi xi nê vi nhau. Cho dù không có ý gì đi na, hai ch thy như thế cũng không được. Người ta biết rt tai tiếng. Hai ch đã quyết định gi ch Xuyến v li Huế và yêu cu Duy dn đi nơi khác, càng sm càng tt.
Tôi va hi hn va tc gin. Hi hn vì đã làm ch Xuyến mang ha, tc gin vì bn án dành cho chúng tôi quá kht khe. Trong mt thoáng, tôi cho ch Ðim và ch Hu ganh tc ví ch Xuyến. H không có đàn ông, không kiếm ra đàn ông, trong khi ch Xuyến li chiếm được cm tình ca mt thng con trai mi ln là tôi.
Tôi nhìn thng mt ch Hu, tr li:
– Em s đi kiếm ch tr khác ngay trong ngày hôm nay.
Tôi phóng xe ra sp báo mua mt t kiếm mc tin vt tìm ch rao nu cơm tháng cho sinh viên. Tôi tìm thy mt nơi nm trên đường Cô Bc, hin có by sinh viên đang tr, còn hai ch trng trên gác. Tôi đóng tin ăn ngay cho ngày hôm đó ri thuê mt chiếc xích lô tr v nhà ch Hu dn hết đồ đạc ra đi không mt li t giã.
Tôi khá va lòng ch mi ca tôi. Tôi có mt cái giường ng bng st có lò xo và nm kiu nhà binh, mt cái bàn nh hình ch nht để ngi hc. Mi người có phn ăn riêng. Nhưng căn gác lp mái tôn nên rt nóng. Ngày cũng như đêm, lúc nào cũng ch mt cái qun xà ln, mình trn mi ngi hc được. Căn gác có ba ca s, mt cái nhìn ra mt nghĩa địa cũ hoang phế, mt cái nhìn ra cây trng cá và mt cái nhìn lên thy cây bàng. Ch còn my ngày na tôi thi mà th xác tôi rã rượi, đầu óc tôi trng rng, không nh không tp trung ni vào bài v. Sau mt đêm trn trc, tôi quyết định b thi k đầu và sáng hôm sau đi khai bnh ly chng ch ca bác sĩ np để xin thi k hai. Gii quyết xong chuyn thi c, tôi nghĩ đến ch Xuyến. Tôi vn nuôi mt chút hy vng mong manh là ch Xuyến chng li quyết định gi tr ch v Huế. Tôi sc nh ti Mi. Tôi tìm đến trường Régina Pacis xưng là bà con vi Mi để xin gp nàng. Mi có v mng r khi gp li tôi. Tôi ba ra mt câu chuyn để gii thích vi Mi vic tôi đổi ch tr. Tôi nói có chuyn ln xn gia tôi và ch Ðim, ch Xuyến bênh tôi nên gây g vi ch Ðim. Ch Xuyến gin đòi b v Huế. Tôi nh Mi kim chng xem ch Xuyến có v Huế tht không? Tôi không đả động gì đến thái độ ca ch Hu. Tôi cho Mi biết ch tr mi ca tôi. Mt tun sau, Mi đến thăm, cho tôi hay ch Xuyến đã v Huế được hai tháng. Nhm tính, tôi đoán ch Xuyến ri Sàigòn chng vài ngày sau khi tôi dn đi.
Tri vào cui thu. Ngi hc trên gác có hôm vào bui chiu thoáng nghe lành lnh. Nhìn lên cây bàng thy lá đã nhum vàng và bt đầu lác đác rơi. Tôi đi lc va li kiếm chiếc áo sơ mi mc thêm ngoài chiếc mai ô cho m. Tôi ly đúng chiếc áo màu hoa cà. Nhìn ch rách vai được khâu li, tôi nh ch Xuyến. Ni nh bng nhiên cn cào vô t. Tôi dp bài v qua mt bên, ly giy bút ra làm thơ. Theo thi gian, mng làm thi sĩ ca tôi tàn dn, nhưng tôi còn được mt bài thơ ghi du mt mi tình ngn ngi nhưng li in sâu vào trí nh ca tôi my chc năm tri.

Bao gi em gi ch bài thơ[1]
        Chép ca con tim hết my gi
        Thương nh run run hàng ch nh
        Tâm tình theo my nét đơn sơ?

       Ch ơi! Nng ngã qua lòng em
        Em ly gì đây đỡ nng lên
Cho lá khi vàng hoa khi r
Cho chiu thu nht bt vô duyên?
       
Còn có đêm nào như đêm qua
        Sương khuya lnh c ánh trăng nhà
Em ngi nh ch tay khâu áo
        Ðôi mt su lên dĩ vãng xa?
       
Ai đi tìm kiếm ly trong mơ
        Ðem tr cho em bui chuyn trò?
        Em nh ch cười rung mái tóc
N cười hôm y đẹp như thơ!
       
        Em vn hay bun đứng lng im
        Khi sương chiu xung, nng qua thm
        Thn th trông cánh chim xa vng
        Em nh ch nhiu nên ngóng tin

         T bước phong sương vi cuc đời
        My ln nghe áo rách đôi vai
        Ch v bên chn xa xôi y
        Không biết gi đây khâu áo ai?

 Mi ln nh ch Xuyến, đọc li bài thơ hay tình c đọc li bài thơ nh ch Xuyến, tôi li có dp th hn trôi v dĩ vãng. Trong bài thơ, có rt nhiu du hi. Nhng câu hi chưa bao gi có câu tr li. Bài thơ tôi làm, chưa bao gi ch Xuyến được đọc. Nhưng tôi cho điu đó không quan trng vì tôi biết dù phương tri nào ch Xuyến cũng tin phương tri ny tôi vn nghĩ v ch y như ch nghĩ v tôi.
Cuc sng tiếp theo ca tôi, sau cơn phong ba đầu đời y là mt chui ngày hnh phúc không như ý. Không như ý vì tôi không có được mt người bn đời mong ước như tôi tng tâm s vi ch Xuyến, nghĩa là nàng phi va đẹp va ăn nói ci m. Không biết ch Xuyến có hay khi tôi lp gia đình, người tôi cưới làm v li là mt trong hai cô hc trò cũ ca ch Hu trước kia?
Trang Châu



[1] Đây là bài thơ Khâu áo