LỜI XIN LỖI
Tặng các em học sinh trường Trung học Công lập Đất Đỏ - Phước Tuy
Thầy xin lỗi hôm qua không xuống được
Bởi “trăm công nghìn việc” rối bòng bong
Không từ bỏ - loại ra người tóc bạc
Những việc ấy nêu ra không chính xác
Với mớ tuổi này “thủng thỉnh rong chơi”!
Cho là thế nên nay thầy xin lỗi
Dù rất muộn màng. Thầy vẫn phải xin
Đừng có nghĩ “ Người ăn trên ngồi chốc”
Coi khinh người – chữ tín để đầu môi
Ngồi nơi đây các em ơi! Thầy thấy bồi
hồi
Nhớ các em xưa: giờ năm, sáu chục
Nội, ngoại om sòm đang nắm chặt bàn tay
Có nước mắt, có nụ cười, ôm nhau xúc
động!
Thầy nhớ mãi, ngôi trường ta: Đất Đỏ
Đất mù sương. Bụi quấn quýt quanh tường
Đất quánh đặc dưới bàn chân guốc nhỏ
Đất nuôi ta: khoai, bắp cũng nên người,
Thầy nhớ chứ: xe lam về trăm ngả
Ngả Long điền, Long Hải khói lùa đêm
Và cát trắng đem theo mùi muối mặn
Những cổ xe đò trăm tuổi vẫn bò lên
Có những em từ Long Tân - Hòa Long –
Xuyên Mộc
Vời vợi đường xa mồ hôi nhễ nhại
Đạp xe về hai buổi nghĩ mà thương
Sao mãi trong ta… một nỗi bồn chồn!
Và những buổi bom rền pháo nổ
Đứng bên này cầu An Nhất – trông qua
Lòng tự hỏi – ngôi trường ta – liệu có
Mái tôn bay – tường đổ - ghế bàn tan?
Và liệu có ngày mai vào lớp học
Một chỗ trống nào… đau đớn trái tim ta!
Các em ơi!
Như bàn tay có ngón dài ngón ngắn
Em thành danh, em lang thang kiếm sống
Nhưng nếu gặp nhau – dù chẳng giúp được
gì
Các em nhớ cho nhau lời chân thật
Các em ơi!
Ba mươi năm – Thầy cô giờ tóc bạc
Có thầy cô giờ cũng chẳng còn đây!
Nhưng yêu thương – lòng vẫn nén chặt đầy
Và nỗi nhớ mừng thay còn nước mắt.
Càng nghĩ thế, càng xiết bao ái ngại
Hẹn rằng về, lại chẳng… nghĩ buồn thay!
Nên hôm nay viết đôi lời gửi gấm
Mong các em bỏ “lỗi hẹn” cho thầy.
SG
27.11.2006
TRẦN
NGỌC QUÂN