Trời se lạnh lá vàng lung lay động
Muốn lìa cành nhưng luyến tiếc chi đây
Chuyện họp tan ai bày vẽ thế này
Cho lá lại nghẹn ngào trong khóe mắt
Trời vào thu nắng vàng sắp tắt
Lá chênh vênh trong gíó nhẹ ban chiều
Mai lá về cành đến bến cô liêu
Đứng trơ trụi một mình trong hiu quạnh