Nhân mùa Vu lan 2016, ban biên tập xin kính gởi đến quí thầy cô và đọc giả:
1. Bài thơ Khói Trắng của thi sĩ kiêm soạn giả cải lương Kiên Giang
2. Bài Lý con sáo Nỗi Lòng Xa Xứ của Phan Khanh
3. Tìm Mẹ nơi đâu của Thích Minh Giới do Đào Vũ Thanh ca
Ban biên tập chân thành cám ơn các tác giả đã bỏ công làm video và post trên youtube
Khói Trắng
Hương cau thơm phức ngôi sao mẹ
Thơm ngát mái nhà, thơm áo cơm
Con thở trong mùi thơm bát ngát
Thịt da mái tóc quyện mùi thơm |
Nước mắt chảy xuôi ... tình mẫu tử
Chảy theo nước mắt cuộn mồ hôi Mẹ đem cái chết làm nên sống Nước mắt một dòng ... vẫn chảy xuôi |
Ngày xửa ngày xưa thời trẻ dại
Con đau rên siết mẹ sầu lo Bán đôi bông cưới mua thang thuốc Mua bánh tai heo, giấy học trò |
Đêm nào con khóc đòi ru ngủ
Mẹ thức mỏi mòn: nhịp võng đưa
Thân lạnh nằm khoanh lòng mẹ ấm
Mẹ ơi! Con lớn giữa niềm ru |
Nhớ ngày mẹ ốm nằm trong xó
Chiếu lạnh ủ không ấm vóc gầy
Đau đớn ... không hề rên siết khẽ Sợ con nghe tiếng mà buồn lây |
Nói làm sao hết mẹ hiền ơi!
Công đức niềm đau lẫn tiếng cười
Mẹ lấy bụi đời làm phấn sáp
Che dù trời nắng, đội mưa rơi |
Nhớ mùa cau trổ trong vườn cũ
Mẹ quét lá vàng ủ lấy phân
Khói trắng lên trời như tóc bạc
Con ngỡ khói tóc quyện mây Tần
|
Chiều nay dừng gót trên bờ biển
Nhìn sóng bạc đầu mây trắng trôi
Con ngỡ khói vườn hay tóc mẹ
Bay tìm con, lạc bước giữa đường đời
|
Mai mốt con về thăm xóm mẹ
Thăm mùa cau trổ, bóng làng xưa
Để rình nghe lại trong hiu quạnh
Tiếng hát ngày xưa, nhịp võng đưa |
Con sẽ kính dâng bên gối mẹ
Gói trà Tàu, gói bánh tai heo Hương cau quyện lại hai màu tóc Nước mắt đoàn viên ấm xóm nghèo |
Nguyện cầu Đức Phật và Danh Chúa
Rũ đức từ bi xuống phước lành Mẹ sống muôn đời cùng vũ trụ Ngôi sao mẹ ngự giữa thiên đình |
Kiên Giang
(13 - 6 - 61) |
Nỗi Lòng Xa Xứ
Con…xa quê ! thương lắm câu hò Mẹ ru
Xa quê suốt mấy mùa Thu
Lá vàng rơi ủ rủ cõi lòng
Nhói đau lệ mãi tuôn dòng
Giữa đêm trường mình con cô lẽ
Chợt hãi hùng khi thấy ánh sao rơi
Cảnh Xuân tàn Mẹ một mình một bóng
Vò võ bâng khuâng ngóng đợi tin con...
Con… như bóng chim tăm cá mịt mù phương xa
Xuân đã tàn Hạ lại trôi qua
Mong chờ con cánh phượng rơi đầy
Đến khi gió bấc quay về
Thương con xứ người Đông về lạnh lắm
Ai phủ chăn sưởi ấm cho con
Tấm thân gầy Mẹ luôn lo nghĩ
Cuộc đời con rồi sẽ ra sao...
Ôi …thương sao ! ánh mắt Mẹ hiền kính yêu
Chiếc áo Len lạc mốt sờn vai
Mỗi khi qua làn khói lam chiều
Trông con lo nghĩ mọi điều
Rời cổng làng đi trên đường vắng
Đôi mắt cià nua giờ đã cạn khô
Trọn cuộc đời âm thầm lặng lẽ
Mẹ ước ao con được thành danh
Nhưng… hôm nay nơi xứ lạ lạc loài bóng chim
Như con thuyền mất ngọn hải đăng
Đang chơi vơi trước sóng bềnh bồng
Làm sao tìm được bến bờ
Bóng quê nhà xa xôi thăm thẳm
Biết làm sao về được quê hương
Con nguyện cầu ở nơi đất khách
Mong Mẹ kính yêu luôn được bình an...
Xa quê suốt mấy mùa Thu
Lá vàng rơi ủ rủ cõi lòng
Nhói đau lệ mãi tuôn dòng
Giữa đêm trường mình con cô lẽ
Chợt hãi hùng khi thấy ánh sao rơi
Cảnh Xuân tàn Mẹ một mình một bóng
Vò võ bâng khuâng ngóng đợi tin con...
Con… như bóng chim tăm cá mịt mù phương xa
Xuân đã tàn Hạ lại trôi qua
Mong chờ con cánh phượng rơi đầy
Đến khi gió bấc quay về
Thương con xứ người Đông về lạnh lắm
Ai phủ chăn sưởi ấm cho con
Tấm thân gầy Mẹ luôn lo nghĩ
Cuộc đời con rồi sẽ ra sao...
Ôi …thương sao ! ánh mắt Mẹ hiền kính yêu
Chiếc áo Len lạc mốt sờn vai
Mỗi khi qua làn khói lam chiều
Trông con lo nghĩ mọi điều
Rời cổng làng đi trên đường vắng
Đôi mắt cià nua giờ đã cạn khô
Trọn cuộc đời âm thầm lặng lẽ
Mẹ ước ao con được thành danh
Nhưng… hôm nay nơi xứ lạ lạc loài bóng chim
Như con thuyền mất ngọn hải đăng
Đang chơi vơi trước sóng bềnh bồng
Làm sao tìm được bến bờ
Bóng quê nhà xa xôi thăm thẳm
Biết làm sao về được quê hương
Con nguyện cầu ở nơi đất khách
Mong Mẹ kính yêu luôn được bình an...
TÌM MẸ NƠI ĐÂU
Thích Minh Giới
Đêm nằm trăn trở bâng khuâng
Nhớ về kỷ niệm thâm ân mẹ hiền
Con đang ở chốn trần miền
Âm dương cách biệt biết tìm mẹ đâu.
VỌNG KIM LANG:
Mẹ, mẹ hiền ơi!
Thích Minh Giới
Đêm nằm trăn trở bâng khuâng
Nhớ về kỷ niệm thâm ân mẹ hiền
Con đang ở chốn trần miền
Âm dương cách biệt biết tìm mẹ đâu.
VỌNG KIM LANG:
Mẹ, mẹ hiền ơi!
Hiện giờ mẹ ở nơi... đâu
Có nghe tiếng con khẩn cầu
Con vái van Phật trời cầu linh hồn mẹ siêu thăng
Biết bao xót xa nơi lòng lệ tuôn dòng không thốt lên thành câu.
Mẹ hiền không còn nơi miền dương thế
Nhưng con ngỡ rằng mẹ vẫn ở bên con
Nhủ khuyên nhắc con bao điều làm con người phải tâm hiền lương
Con xin khắc ghi trong lòng nguyện suốt đời không bao giờ quên.
Ngoài sân chiếc lá rơi rơi, khiến con ngậm ngùi mẹ ơi,
Xa rời bóng hình thân yêu, con bây giờ trở thành mồ côi./-
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Ôi nếu ai đã một lần đội trên đầu vành khăn tang trắng. Thì mới cảm nhận được trong ta sự mất mát lớn lao về tình thương của hai đấng sanh... thành. (-)(-) Vất vả gian lao của người mẹ hiền lành. (-) Hôm sớm tảo tần trăm phần cơ cực. Dành tất cả những gì no ấm cho con. (SL) Dù rằng tiều tụy héo hon. Dáng hình của mẹ hao mòn quản chi. Nghẹn ngào lệ đẫm quanh mi, đôi ngã biệt ly lòng con nghe đau nhói./-
Câu 2:
Nhớ thuở hàn vi gia đình đang túng thiếu, mẹ một thân nuôi mấy đứa con khờ. (-)(-) Bây giờ đây con đứng trước bàn thờ. (-) Hồi tưởng lại những chuỗi ngày cơ cực, cảnh nhà nghèo phải lấy hạt bông súng thay cơm. (SL) Có những hôm ngoài trời lất phất hạt mưa tuôn, mẹ cùng chiếc xuồng ba lá bềnh bồng trên cánh đồng nước lũ. Mẹ của tôi còn được tôi kêu bằng vú, là vì mẹ hiền đã vắt sữa nuôi con./-
(Nói) Mẹ ơi hôm nay con mới chợt nhận ra rằng
NGỰA Ô NAM:
Mẹ già như chuối chín... cây.
Mẹ qua đời con phải mồ côi
Muốn đền ơn báo hiếu nhưng biết tìm mẹ ở nơi đâu, lòng se thắt lo âu.
Khi sanh tiền vì đàn con thơ dại, đã trải qua bao sương gió cuộc đời,
Mẹ ơi con nói chẳng nên lời.
Hoặc vô tình hay cố ý mẹ tạo ra, nghiệp thiện ác đã qua
Mẹ đã siêu thăng hay còn phảng phất dương trần
Xin cho con thấy một lần.
Bao đêm dài con mong đợi, mẹ... mẹ hãy về với con./-
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Trước lúc mẹ tôi nhắm mắt tắt hơi vĩnh viễn xa con rời cháu. Mẹ còn nức nở gọi tên tôi trong khoảnh khắc hơi... tàn. (-)(-) Khi hay tin con không khỏi bàng hoàng. (-)Vì hoàn cảnh sống xa quê xa mẹ, nên khi qua đời con không thấy mặt mẹ yêu. (SL)
Lòng con buồn biết bao nhiêu,
Mẹ ơi thấu hiểu những điều con tỏ phân.
Làm sao báo đáp thâm ân
Sanh thành dưỡng dục tạo nên vóc hình./-
Câu 6:
Bởi có câu nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ. Giờ đây dù cho con có đi bốn phương trời cũng không tìm thấy được mẹ yêu. Cứ mỗi buổi chiều nghe thấy chuông điểm ngân nga, con chợt nhớ hôm nào mẹ con mình đi chùa lễ Phật. Nhưng bây giờ thì không con hình bóng mẹ, con đi lễ Phật một mình ôi buồn quá mẹ ơi.
Trên tay thắp nén hương trầm
Cuối đầu tưởng niệm âm thầm cầu xin
Sau thời sám hối trì kinh
Con nguyền làm phước cho hương linh mẹ nhờ. (SL)
Mẹ ơi có thấy con khờ,
Thắp hương dâng mẹ, mẹ giờ nơi đâu
Nhìn di ảnh mẹ thật lâu
Càng thương càng nhớ biết tìm đâu hỡi mẹ hiền./.
Có nghe tiếng con khẩn cầu
Con vái van Phật trời cầu linh hồn mẹ siêu thăng
Biết bao xót xa nơi lòng lệ tuôn dòng không thốt lên thành câu.
Mẹ hiền không còn nơi miền dương thế
Nhưng con ngỡ rằng mẹ vẫn ở bên con
Nhủ khuyên nhắc con bao điều làm con người phải tâm hiền lương
Con xin khắc ghi trong lòng nguyện suốt đời không bao giờ quên.
Ngoài sân chiếc lá rơi rơi, khiến con ngậm ngùi mẹ ơi,
Xa rời bóng hình thân yêu, con bây giờ trở thành mồ côi./-
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Ôi nếu ai đã một lần đội trên đầu vành khăn tang trắng. Thì mới cảm nhận được trong ta sự mất mát lớn lao về tình thương của hai đấng sanh... thành. (-)(-) Vất vả gian lao của người mẹ hiền lành. (-) Hôm sớm tảo tần trăm phần cơ cực. Dành tất cả những gì no ấm cho con. (SL) Dù rằng tiều tụy héo hon. Dáng hình của mẹ hao mòn quản chi. Nghẹn ngào lệ đẫm quanh mi, đôi ngã biệt ly lòng con nghe đau nhói./-
Câu 2:
Nhớ thuở hàn vi gia đình đang túng thiếu, mẹ một thân nuôi mấy đứa con khờ. (-)(-) Bây giờ đây con đứng trước bàn thờ. (-) Hồi tưởng lại những chuỗi ngày cơ cực, cảnh nhà nghèo phải lấy hạt bông súng thay cơm. (SL) Có những hôm ngoài trời lất phất hạt mưa tuôn, mẹ cùng chiếc xuồng ba lá bềnh bồng trên cánh đồng nước lũ. Mẹ của tôi còn được tôi kêu bằng vú, là vì mẹ hiền đã vắt sữa nuôi con./-
(Nói) Mẹ ơi hôm nay con mới chợt nhận ra rằng
NGỰA Ô NAM:
Mẹ già như chuối chín... cây.
Mẹ qua đời con phải mồ côi
Muốn đền ơn báo hiếu nhưng biết tìm mẹ ở nơi đâu, lòng se thắt lo âu.
Khi sanh tiền vì đàn con thơ dại, đã trải qua bao sương gió cuộc đời,
Mẹ ơi con nói chẳng nên lời.
Hoặc vô tình hay cố ý mẹ tạo ra, nghiệp thiện ác đã qua
Mẹ đã siêu thăng hay còn phảng phất dương trần
Xin cho con thấy một lần.
Bao đêm dài con mong đợi, mẹ... mẹ hãy về với con./-
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Trước lúc mẹ tôi nhắm mắt tắt hơi vĩnh viễn xa con rời cháu. Mẹ còn nức nở gọi tên tôi trong khoảnh khắc hơi... tàn. (-)(-) Khi hay tin con không khỏi bàng hoàng. (-)Vì hoàn cảnh sống xa quê xa mẹ, nên khi qua đời con không thấy mặt mẹ yêu. (SL)
Lòng con buồn biết bao nhiêu,
Mẹ ơi thấu hiểu những điều con tỏ phân.
Làm sao báo đáp thâm ân
Sanh thành dưỡng dục tạo nên vóc hình./-
Câu 6:
Bởi có câu nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ. Giờ đây dù cho con có đi bốn phương trời cũng không tìm thấy được mẹ yêu. Cứ mỗi buổi chiều nghe thấy chuông điểm ngân nga, con chợt nhớ hôm nào mẹ con mình đi chùa lễ Phật. Nhưng bây giờ thì không con hình bóng mẹ, con đi lễ Phật một mình ôi buồn quá mẹ ơi.
Trên tay thắp nén hương trầm
Cuối đầu tưởng niệm âm thầm cầu xin
Sau thời sám hối trì kinh
Con nguyền làm phước cho hương linh mẹ nhờ. (SL)
Mẹ ơi có thấy con khờ,
Thắp hương dâng mẹ, mẹ giờ nơi đâu
Nhìn di ảnh mẹ thật lâu
Càng thương càng nhớ biết tìm đâu hỡi mẹ hiền./.