Thứ Bảy, 16 tháng 2, 2013

Tiếng Hát Đầu Nôi




TIẾNG HÁT ĐẦU NÔI
SÁNG TÁC: CHÍ TÂM

Nói lối 
Ai còn nhớ thuở nằm nôi ngủ võng..
Giấc trưa nồng hay giấc lạnh tàn đông
Bầu sữa thơm mền mỏng ửng môi hồng
Hơi ấm mẹ đong đưa chiều gió lộng.

Vọng cổ
1. Những sự đói no chỉ là nhu cầu cho thể xác, còn tiếng mẹ ầu ơ ấm nồng từng giai điệu ngọt lịm lời ru là nhu liệu của tinh ….thần…..
Không sắc không hương mà thơm ngọt trắng ngần.
Trên thế gian phân biệt nhiều ngôn ngữ, nhưng đều bắt nguồn từ tiếng mẹ thương yêu… Làn điệu nào mà ta gọi dân ca, sao lại giống như những lời ru của mẹ. Điệu lý câu hò khơi động tình quê, làm xao xuyến đê mê là bài ca vọng cổ… 

Nghỉ 8 nhịp  

2. Tôi chợt bùi ngùi khi nghe người mình nói, vì sợ quê mùa nên không thích nghe vọng cổ. Chỉ thích nhạc Mỹ nhạc Tây để nâng cao giai cấp, khen nhạc của người ta mà chê nhạc của nước mình. Đổi họ thay tên nhưng đâu có đổi được dáng hình.
Thân xác con người bị đẩy đưa theo hoàn cảnh, nhưng đừng để tâm hồn bị hoàn cảnh đẩy đưa… Vọng cổ là hương vọng về xa, nơi xưa cũ có quê hương kỷ niệm. Xin chớ cười chê khi gặp người thật thà chất phát, lại buông tiếng vô tình mà khinh miệt cải lương…

Nói lối
Cải lương là một bộ môn nghệ thuật 
Để diễn bài những tuồng tích cổ kim
Để dựng xây cho một xã hội nhân quần
Đế cải tiến con người về đường lương nẽo thiện.

Vọng cổ
5. Mỗi con người đều có quền tự chọn cho mình một hướng tương lai một ngành nghề trong xã hội. Bác sĩ, kỹ sư, kinh doanh, chính trị, khoa học tối tân tiếng tâm lừng lẫy. Là chỉ mong sao làm rạng rỡ tông môn, làm đẹp dạ đấng sanh… thành.
Xin đừng nghĩ xướng ca là vô loại vô ngành.
Tôi hát cải lương để ngợi ca tình đất nước, mộc mạc đơn thuần nào có tội tình chi….Nhạc của nước mình mình hát để mình nghe, bằng tiếng mẹ theo ngũ cung trầm bổng. Mượn ca dao kết thành dây thân ái, tiếng hát đầu nôi là tiếng mẹ vẫn ru hoài…
 
Nghỉ 4 nhịp
6. Nhạc cổ truyền được kết hợp ngũ cung, theo ngũ hành là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. một là hò, hai xự, ba xang, bốn là xê còn bậc thứ 5 là cống.  Năm cung bám đất làm gốc rể, bình bán xuân tình nhánh trổ bông. Hoa lá xanh tươi nhờ nam xuân, lưu thủy, nghe trống nhớ chồng là dạ cổ hoài lang. Bởi nặng tình xưa lý giao duyên, son sắc, dù đục dù trong ta tắm nước ao nhà….
Mặc cho đời ai trọng ai khinh, tiếng hát đầu nôi làm sao mà quên được. Ở nơi đâu còn cải lương còn vọng cổ, thì nơi đó còn dân tộc Việt nam.

Trân-Lâm Phát suu tầm