Ban biên tập xim giới thiệu đến quí đọc giả bản nhạc Khóc thầm của Nhạc sĩ Lam Phương sáng tác năm 1972 và từng được thu băng do nghệ sĩ Hương Lan trình bày.
Ngày nay nhiều ca sĩ đã không tôn trọng lời chính và sửa nhiều từ làm sai lệch ý nghĩa của tác giả.
Cám ơn VNguitar.net về bản nhạc và người đăng bản hòa tấu trên youtube.
Hòa tâú
Vọng Cổ
Mỹ Châu và Minh Cảnh hát
Bài Vọng cổ
TÂN NHẠC
NỮ : TIển anh đi rồi, em về gác lạnh đìu hiu,
Ngoài trời trăng tỏ, mà sao ướt đôi tay mềm,
Bóng đêm ngỡ là người em yêu,
Khép đôi mi lại càng thương nhiều,
NAM: Người ơi thương nhớ ...
Bao năm mặn nồng bây giờ... lìa... nhau.
VONG CỔ
NỮ : Tiển anh đi rồi em về trong quạnh quẽ...
gác nhỏ đìu hiu đèn khuya lã ngọn...
chiếu chăn còn lạnh đến... bao...giờ .
1. Nước mắt hay tuôn mà ướt đẫm vai mềm,
Bước chân đi có khi nào anh ngoảnh lại, hình dáng em buồn ngơ ngác trông theo,
Nghe lòng buồn hóa đá vọng phu,nghe em bé nhỏ giữa trời sầu chất ngất,
Anh đi rồi là trời đất hoang vu ,là mong đợi là mõi mòn thương nhớ.
2. Đã bao năm anh với Em như hình với bóng, vai kề vai một phút chẳng xa rời.
Vắng xa anh là tắt hẳn nụ cười,
Anh phương xa dặm dài mưa nắng ...
chắc đời trai không còn trăm đắng ngàn cay,
Một hôm nào dừng chân phiêu lảng, giây phút chạnh lòng chợt nhớ đến em,
Xin biết cho rằng em đang sầu khổ, ngào nghẹn đêm cầu cho đôi lứa được gần nhau.
NỮ : TIển anh đi rồi, em về gác lạnh đìu hiu,
Ngoài trời trăng tỏ, mà sao ướt đôi tay mềm,
Bóng đêm ngỡ là người em yêu,
Khép đôi mi lại càng thương nhiều,
NAM: Người ơi thương nhớ ...
Bao năm mặn nồng bây giờ... lìa... nhau.
VONG CỔ
NỮ : Tiển anh đi rồi em về trong quạnh quẽ...
gác nhỏ đìu hiu đèn khuya lã ngọn...
chiếu chăn còn lạnh đến... bao...giờ .
1. Nước mắt hay tuôn mà ướt đẫm vai mềm,
Bước chân đi có khi nào anh ngoảnh lại, hình dáng em buồn ngơ ngác trông theo,
Nghe lòng buồn hóa đá vọng phu,nghe em bé nhỏ giữa trời sầu chất ngất,
Anh đi rồi là trời đất hoang vu ,là mong đợi là mõi mòn thương nhớ.
2. Đã bao năm anh với Em như hình với bóng, vai kề vai một phút chẳng xa rời.
Vắng xa anh là tắt hẳn nụ cười,
Anh phương xa dặm dài mưa nắng ...
chắc đời trai không còn trăm đắng ngàn cay,
Một hôm nào dừng chân phiêu lảng, giây phút chạnh lòng chợt nhớ đến em,
Xin biết cho rằng em đang sầu khổ, ngào nghẹn đêm cầu cho đôi lứa được gần nhau.
TÂN NHẠC
NỮ : Em thương anh từ đây cách biệt nụ cười
Đường xa gió lạnh mưa nhiều
Và đời anh đắng cay trăm chiều
Bao năm rồi, một ngày chưa sống xa nhau
Ngọt bùi chia sớt cho nhau
Mà giờ này sao lắm thương đau
Mấy đêm qua rồi, nghe từng lá rụng ngòai sân
Từng hồi chuông đổ càng thêm tái tê trong lòng !
Vắng anh cô phòng càng quạnh hiu
nhớ anh nhớ từng làn hơi thở,
Giờ đây mới biết xa anh,
Sẽ làm chết cả đời Em.`
VONG CỔ
NAM : Anh vẫn biết buồn nào hơn nỗi buồn ly biệt...
nhưng hãy lau đi dòng nước mắt gượng vui lên chờ đợi buổi ...Anh...về !
NỮ : Em thương anh từ đây cách biệt nụ cười
Đường xa gió lạnh mưa nhiều
Và đời anh đắng cay trăm chiều
Bao năm rồi, một ngày chưa sống xa nhau
Ngọt bùi chia sớt cho nhau
Mà giờ này sao lắm thương đau
Mấy đêm qua rồi, nghe từng lá rụng ngòai sân
Từng hồi chuông đổ càng thêm tái tê trong lòng !
Vắng anh cô phòng càng quạnh hiu
nhớ anh nhớ từng làn hơi thở,
Giờ đây mới biết xa anh,
Sẽ làm chết cả đời Em.`
VONG CỔ
NAM : Anh vẫn biết buồn nào hơn nỗi buồn ly biệt...
nhưng hãy lau đi dòng nước mắt gượng vui lên chờ đợi buổi ...Anh...về !
5. Hãy điểm
phấn tô son gượng nở
nụ cười,
Dẩu biết xa anh là em buồn em khổ,
nhưng non nước điêu tàn sao nỡ ngoảnh mặt làm ngơ,
Từ chân trời góc biển xa xôi,anh gởi nhớ gởi thương về chốn củ,
Gởi cả niềm thương về người yêu bé nhỏ vò vỏ cô đơn làm chinh phụ đợi tin chồng.
6. Hãy cố quên đi niềm đau nhỏ bé, quê hương mình đau khổ lắm em ơi !
Vui làm sao khi khói lữa dậy nơi nơi, nhưng không thể trách sao lời réo gọi,
Dù vắng anh mà đời em trơ trọi, xa vắng nụ cười tắt lịm niềm vui,
Nhưng bây giờ ta chấp nhận chia phôi để tao ngộ trong niềm vui dân tộc,
Hãy gượng vui cố ngăn dòng nước mắt , dang đôi tay chờ đợi buổi tao phùng .
NỮ : Anh sẽ về ngày tàn cơn binh lửa,
Ngày quê hương vang dậy khúc hoan ca.
NAM : Là thôi là hết chia xa,
Kề tai thủ thỉ chuyện ta với mình.
Dẩu biết xa anh là em buồn em khổ,
nhưng non nước điêu tàn sao nỡ ngoảnh mặt làm ngơ,
Từ chân trời góc biển xa xôi,anh gởi nhớ gởi thương về chốn củ,
Gởi cả niềm thương về người yêu bé nhỏ vò vỏ cô đơn làm chinh phụ đợi tin chồng.
6. Hãy cố quên đi niềm đau nhỏ bé, quê hương mình đau khổ lắm em ơi !
Vui làm sao khi khói lữa dậy nơi nơi, nhưng không thể trách sao lời réo gọi,
Dù vắng anh mà đời em trơ trọi, xa vắng nụ cười tắt lịm niềm vui,
Nhưng bây giờ ta chấp nhận chia phôi để tao ngộ trong niềm vui dân tộc,
Hãy gượng vui cố ngăn dòng nước mắt , dang đôi tay chờ đợi buổi tao phùng .
NỮ : Anh sẽ về ngày tàn cơn binh lửa,
Ngày quê hương vang dậy khúc hoan ca.
NAM : Là thôi là hết chia xa,
Kề tai thủ thỉ chuyện ta với mình.